Thế hệ bố chưa chấm com, chấm nét
Không ti-vi, cũng chẳng có điều hòa
Không di động mà vẫn vui như Tết
Đói nên lòng cứ thơm thảo đơm hoa
Thế hệ bố cũng thật là may mắn
Biết một mình tự đi học sớm hôm
Biết chỉn chu vâng lời người lớn dặn
Sống nhẹ thênh như một ngọn gió nồm
Thế hệ bố tự chăm mình từ nhỏ
Lên mười thôi làm mọi việc trong nhà
Chuyện đồng áng, chuyện chăn trâu cắt cỏ
Biết đỡ đần, không ỷ lại mẹ cha
Thế hệ bố uống nước đâu tùy thích
Ăn cái gì cũng chẳng ngại kiêng khem
Ít đau ốm và không hề bệnh dịch
Tuổi học trò đâu biết đến học thêm
Thế hệ bố chơi đồ chơi làm lấy
Bằng mảnh chai, bằng đất sét, lá cây
Biết sẻ chia như cắn đôi con chấy
Vẫn lớn khôn, vẫn sống tốt mỗi ngày
Thế hệ bố có bạn bè tri kỷ
Không ảo như là trên mạng bây giờ
Những tấm ảnh trắng đen mà trân quý
Vẫn ngập tràn đầy ánh sáng tuổi thơ
Thế hệ bố cứ tha hồ bay nhảy
Đến nhà nhau chả cần phải lời mời
Vào nhà ai cứ gặp gì ăn nấy
Với bạn bè còn ngủ tráo đầu đuôi
Thế hệ bố thân tình cùng sách vở
Lấy anh hùng từ trong truyện làm gương
Hiểu giá trị tinh thần dù gian khó
Thần tượng bao quyển sách gối đầu giường
Thế hệ bố không bao giờ đàm tiếu
Chuyện qua đường, chuyện thiên hạ riêng tư
Từ tấm bé đã biết về đạo hiếu
Mỗi một người tự học hỏi kinh thư
Thế hệ bố xa hoa không biết tới
Nhưng trong lòng đầy trắc ẩn, vị tha
Vẫn nuôi dưỡng con thành người mong đợi
Biết yêu thương, biết gốc tích ông bà
Thế hệ bố chỉ là như thế đó
Cũng là phiên bản giới hạn cuối cùng
Khi trên ngực còn cài bông hoa đỏ
Mỗi ngày con hãy trân quý, nghe không…